Ảnh đại diện
Megunana Tác giả mới
Megunana Tác giả mới
Superman Nhanh hơn mọi tia chớp. Mạnh hơn cả những đầu máy xe lửa. Một con người bất khả chiến bại. Anh ấy thật sự quá hoàn mỹ. Và...  Anh ấy cũng là một... phóng viên. “Cuộc chiến kéo dài đã buộc Hoa Kỳ sử dụng một nguồn lực quân sự khổng lồ, vũ khí tinh vi,
Ảnh đại diện
Phượng Tía Nhà phân tích
Phượng Tía Nhà phân tích
Khi nhìn lại các triều đại phong kiến Việt Nam, nếu có một thống kê về các vụ án oan rúng động lịch sử thì chắc hẳn vụ án Lệ Chi Viên đứng đầu danh sách. Theo sử chép, ngày 4 tháng 8 âm lịch năm 1442, đương trong chuyến đi tuần miền Đông, vua Lê Thái Tông đột ngột băng hà tại vườn vải xã Đại Lai ven
Ảnh đại diện
Phượng Tía Nhà phân tích
Phượng Tía Nhà phân tích
Trong 5 người vợ được chính sử ghi chép lại của vua Lê Thái Tông thì có đến 2 bà về sau cùng bước lên ngôi vị cao nhất của nữ nhân thời phong kiến: Thánh mẫu Hoàng thái hậu. Nếu như Quang Thục Hoàng thái hậu Ngô Thị Ngọc Dao (mẹ vua Lê Thánh Tông) được người đương thời ca ngợi là “Phật sống” thì ngư
Ảnh đại diện
Lan Ý Tác giả mới
Lan Ý Tác giả mới
1. ViênMây trắng quần tụ lại dày đặc, ngùn ngụt cuộn thành từng bọng khói, chẳng mấy chốc đã nhanh chóng vùi lấp màn trời đêm bằng một mảng xám ngoét. Bên ngoài, mưa rả rích tuôn từng cơn. Thi thoảng gió lại tinh nghịch lùa qua cánh cửa đang khép dở. Mơn man nơi làn da người. Nhưng luồng hơi ấy
Ảnh đại diện
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
CHƯƠNG 1.17: SỤP ĐỔ NIỀM TIN Gió đêm luồn qua từng tầng mây, lạnh buốt mà thanh khiết lạ thường. Cả hai lặng lẽ trôi giữa không trung. Ánh trăng rơi lấp loáng trên mái tóc nàng, khiến nó sáng lên như một dải lụa bạc. Một lúc lâu, nàng mới lên tiếng, giọng nhẹ như gió thoảng:-Giờ...Em muốn đi đâ
Ảnh đại diện
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
CHƯƠNG 1.15: CÁI GIÁ CUỐI CÙNGTiếng “xoẹt” vang lên, cùng với tiếng rách nát, đứt gãy của da, cơ và xương. Hai cái xích bám lấy tay chân phải của cậu khờ giật mạnh, làm cho nửa phần người chỉ còn một đống bầy nhầy tan tành. Cậu mất toàn bộ phần thân phải. Từ nửa đầu đến hết phần chân. Máu ồ ạt
Ảnh đại diện
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
CHƯƠNG 1.13: ĐI NHẦMDù cậu đã lịm đi, nhưng vì mất đi một nửa linh hồn rồi nên cơ thể tự động phải hoạt động gấp hai lần lên, nên cậu vẫn tỉnh một nửa. Cậu nghe thấy tiếng rì rầm của tụi nhỏ về mình:-Thế là mình cứ đi về phía trăng chiếu thẳng xuống là được đúng không anh?-một nhóc con đi bên cạnh t
Ảnh đại diện
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
CHƯƠNG 1.11: MƠ QUÊNCậu khờ bất ngờ. Cực kỳ bất ngờ. Trăng hôm nay lại to y như đợt Trung thu, trong khi rõ ràng đang là mùa đông. Khác với hôm trước là bay ở khá gần mặt đất, thì lần này, cậu thực sự được trải nghiệm cảm giác không nhìn thấy được -À, chị ơi-Sao em?-Sao em thấy trăng to y
Ảnh đại diện
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
CHƯƠNG 1.9: ĐỨA CON HƯ HỎNG -NỬA THÁNG SAU-Đầu tháng 11. Mùa đông đã về.Cái lạnh cắt da cắt thịt đã về. Trời lúc nào cũng chìm trong làn sương mờ ảo như trong mơ. Cây cối rụng lá, chỉ còn trơ cái cành, thậm chí có những cây còn bật cả gốc, vẫn chưa có ai dọn chúng đi. Nhiều con đường
Ảnh đại diện
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
CHƯƠNG 1.7: BÌNH THƯỜNG Cậu khờ giờ mới quay lại hiện thực.Cậu hét ầm lên, ngã khỏi bậc thang ở hiên nhà. Bố chạy đến đỡ lấy cậu đang nằm sõng soài dưới đất:-Kìa con, con sao thế!?-Bố…bố ơi…cậu…cậu ấy…-cậu lắp bắp, mãi không nói được hết câu-Cậu ấy nào cơ?-bố hỏi lạiRồi ông im lặng một lúc, bật
Ảnh đại diện
Thảo Lương Tác giả mới
Thảo Lương Tác giả mới
Trung Thu nơi Toàn sống không có phố đèn lồng rực rỡ, cũng chẳng có tiếng nhạc rộn rã thâu đêm. Chỉ có trăng tròn treo lơ lửng trên lũy tre, rọi xuống cánh đồng mênh mông còn vương mùi rạ mới gặt. Sân đình đêm ấy trở thành điểm hẹn. Người lớn trong xóm chuẩn bị mâm cỗ cúng trăng: quả bưởi xẻ hoa, nả
Ảnh đại diện
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
Tằm Tơ Nguyệt Cộng tác viên
CHƯƠNG 1.5: AI GIẬN AI CHỊUThầy ra hiệu cho người cầm trống đừng gõ ngay. Mà lại cúi người xuống, quỳ lạy:-Cảm tạ Người đã có lòng bảo vệ cho chúng con.Con Quỷ Đỏ lại càng bùng lên dữ dội hơn, đến mức tấm bùa sắp bay ra khỏi trán. Nó đang rất phấn khích.-Quỳ lạy Người đi!! Giữ tấm bùa lại, nhanh!!-t