Ảnh đại diện
Phượng Tía Cộng tác viên
Phượng Tía Cộng tác viên
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Khâm Minh Đại vương Trần Liễu là trưởng tử của Thái Tổ Trần Thừa, con rể cả của vua Lý Huệ Tông, là huynh trưởng của vua Thái Tông Trần Cảnh và cũng là vị hôn phu đầu tiên của Thuận Thiên hoàng hậu Lý Oánh. Ông là phụ thân của Đức Thánh Trần Hưng Đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn, Tuệ Trung thượng sĩ Trần Tung, Nguyên Thánh Thiên Cảm hoàng hậu (hoàng hậu của vua Trần Thánh Tông, mẹ của vua Trần Nhân Tông) và cũng là cha ruột của Tĩnh Quốc Đại vương Trần Quốc Khang (người được vua Trần Thái Tông nhận là Hoàng trưởng tử). Là người đứng đầu nhánh trưởng của họ Trần với thân thế hiển hách nhưng định mệnh lại chẳng ban cho Trần Liễu một lá bài đẹp.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/4144811915512136915a0f7d741c61ec011f3c6499fddcbb60f6f2964fc0c8a1.jpg"alt="6. Kham Minh ?V Tran Lieu.jpg"style="max-width: 100%;"></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Trần Liễu sinh năm 1211, ở thời điểm này người cô ruột Trần Thị Dung đã trở thành Nguyên phi của vua Lý Huệ Tông, Trần gia dưới sự lãnh đạo của người chú Trần Tự Khánh đang là thế lực quân sự ngày càng lớn mạnh trên chính trường. Sử sách không ghi chép rõ nhưng khả năng cao Trần Tự Khánh là đích tử của Trần Lý, nên mặc dù Trần Thừa cha của Trần Liễu là con cả nhưng vẫn phải đứng sau người chú này. Trần Liễu lớn lên trong chiến loạn, tuổi thơ của ông là năm tháng chứng kiến họ Trần trải bao thăng trầm, chật vật tạo dựng cơ đồ giữa cuộc tranh hùng thời loạn, khi vinh hiển, lúc thất thế, người đứng đầu Trần Tự Khánh khi được coi là công thần lúc bị gọi là kẻ phản trắc. Cho tới năm 1216, trước sự tàn nhẫn của Đàm Thái hậu muốn ép chết Trần Thị Dung và đứa con trong bụng, vua Lý Huệ Tông đã đưa vợ chạy trốn khỏi hoàng cung, lẻn đến chỗ đóng quân của Trần Tự Khánh ở bãi Cửu Liên, lựa chọn dựa vào họ Trần. Tháng chạp cùng năm đó, Lý Huệ Tông chính thức sách lập Thuận Trinh Phu nhân Trần thị làm Hoàng hậu và phong tước cho anh em họ Trần nắm toàn bộ quyền bính trong triều. Lúc này Trần Tự Khánh được phong làm Thái uý, con trưởng của Tự Khánh là Trần Hải được phong tước Hiển Đạo vương, Trần Thừa được phong tước Liệt hầu làm Nội thi phán Thủ và Trần Liễu được tước Quan nội hầu.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Sau khi có được chính danh “phụng mệnh thiên tử”, Trần Tự Khánh và họ Trần tích cực đánh bắc dẹp đông, diệt trừ các thế lực cát cứ chống triều đình. Tháng 12 năm 1223, Trần Tự Khánh đột ngột qua đời, quyền bính trong triều được giao cho người anh trai Trần Thừa kế tục chức vị Thái uý phụ chính. Đây cũng là bước ngoặt lớn trong cuộc đời Trần Liễu. Bằng sự khôn khéo và bản lĩnh chính trị của mình, Trần Thừa đã nắn dòng chỉnh hướng đưa vị trí trưởng tộc về lại nhánh con cả. Có nguồn sử liệu ghi rằng vào tháng 11 năm 1222, vua Lý Huệ Tông cùng Đàm thái hậu ngự ở điện Thiên An, con của Trần Tự Khánh là Hiển Đạo vương Trần Hải dâng nạp lễ vật cầu hôn Thuận Thiên công chúa. Thế nhưng sau khi Trần Tự Khánh qua đời, người được ban hôn với Thuận Thiên là Trần Liễu. Không rõ cuộc hôn nhân này diễn ra vào năm nào, chỉ biết rằng trước khi lấy Thuận Thiên thì Trần Liễu đã có nguyên phối là Trần Thị Nguyệt (tức Thiện Đạo quốc mẫu), nhưng vì là công chúa nên Thuận Thiên phải là chính thất, Thiện Đạo trở thành thiếp thất. Người viết mạo muội cho rằng nhờ kết hôn với trưởng công chúa mà Trần Liễu được thụ phong tước vương, vị hiệu là Phụng Càn Vương. “Càn” là quẻ đứng đầu Bát quái trong kinh dịch, đại diện cho Trời, cho vua, sự tôn quý và người đứng đầu, tên hiệu Phụng Càn Vương cho thấy vị thế cao của Trần Liễu và rất có thể Trần Liễu là người đầu tiên Trần gia lựa chọn cho vai trò khai mở triều đại. Điều này là hợp tình hợp lý, khi đó Trần Liễu là con trưởng, đã ở tuổi thành niên, từng tham gia chính sự cùng cha chú và gia tộc, lại là con rể trưởng của Hoàng đế đương triều.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Năm 1224, vua Lý Huệ Tông bệnh càng nặng, đến tháng 10, dưới sức ép của Trần Thủ Độ và họ Trần, vua bị buộc phải nhường ngôi rồi làm Thái thượng hoàng và đi tu ở chùa Bát Tháp, lấy pháp danh là Huệ Quang Đại sư. Thế nhưng trái với ý đồ của họ Trần, vua Huệ Tông đã “đảo lộn Càn Khôn” và chính thức nhường ngôi cho con gái út là công chúa Chiêu Thánh mới lên 7 tuổi, tức Lý Chiêu Hoàng, thay vì chọn con rể trưởng kế nghiệp. Ngay lập tức họ Trần thay đổi kế sách. không lâu sau, Trần Thủ Độ sắp đặt để Lý Chiêu Hoàng kết hôn với Trần Cảnh, con trai thứ của Trần Thừa, tiếp đó là màn Nữ đế nhường ngôi cho chồng. Trần Cảnh lên ngôi tức vua Trần Thái Tông. Vậy là họ Trần đã trở thành Hoàng tộc nhưng định mệnh đã chọn em trai của Trần Liễu là người ngồi lên ngai vàng đổi thay triều đại. Năm 1226, sau khi Trần Thủ Độ bức tử Thượng hoàng Lý Huệ Tông, cha vua là Trần Thừa được tôn làm Thượng hoàng, nhiếp chính cho con trai. Năm 1228, Trần Liễu được vua Thái Tông phong làm Thái uý khi chỉ mới 17 tuổi.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Sau khi Thượng hoàng Trần Thừa mất năm 1234, vua Trần Thái Tông có ý cất nhắc, dựa vào người anh trai, liền phong cho Trần Liễu tước Hiển Hoàng và vị trí Thái uý phụ chính bên cạnh người chú họ là Thái sư Trần Thủ Độ. Thế nhưng Trần Liễu và Trần Thủ Độ có vẻ không hoà hợp mà trở thành 2 thế lực đối đầu. Vào năm 1236 xảy ra sự biến cung Lệ Thiên, Trần Liễu khi ấy làm chức Tri sự của cung Thánh Từ bị kết án cưỡng gian cung nhân cũ Lý triều rồi bị giáng xuống làm Hoài vương, dần mất quyền lực trên chính trường. Từ đó, Thái sư Trần Thủ Độ trở thành trụ cột quyền uy nhất trong triều. Đó cũng là lúc cuộc đời của huynh đệ Trần Liễu, Trần Cảnh bắt đầu xoay vần trong bàn tay ông chú.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Năm 1237, mượn cớ Chiêu Thánh hoàng hậu ở với vua đã lâu không có con, Trần Thủ Độ lập mưu ép vua phế bỏ Chiêu Thánh và lập Thuận Thiên công chúa, vợ của Trần Liễu đồng thời là chị gái của Chiêu Thánh, đang mang thai 3 tháng làm hoàng hậu để lấy đứa trẻ mà nhờ cậy về sau. Nhân lúc triều đình cử Trần Liễu đi xa, Thái sư Trần Thủ Độ và Linh Từ quốc mẫu Trần Thị Dung đưa Thuận Thiên công chúa vào cung. Bất lực trước tình cảnh éo le này, vua Trần Thái Tông bí mật bỏ trốn trong đêm lên Yên Tử xin tu theo thiền sư Đạo Viên. Trần Liễu trở về nhận hung tin, ôm hận nỗi nhục bị cướp vợ cướp con. Nhân lúc ngai vàng bỏ trống, Trần Thủ Độ rời kinh đi đón vua, Trần Liễu liền họp quân nổi loạn ở sông Cái. Không ai rõ tâm tư Trần Liễu lúc đó liệu chỉ đơn thuần là bất bình mà làm phản, hay ở trong đó còn có cả tham vọng nắn lại dòng trưởng thứ giống như cha mình từng làm được. Người viết đồ rằng có thể lắm, đối với họ Trần thì nếu Trần Liễu thành công cũng không hại gì, Trần Liễu hay Trần Cảnh làm vua, Thuận Thiên hay Chiêu Thánh làm hậu thì quyền lợi của họ Trần hay tính chính danh “con rể nối ngôi vua tiền triều” đều không thay đổi. Khi đó, Thuận Thiên được chọn làm Hoàng hậu, phu thê họ đã có đích tử Trần Doãn, lại ở vai chị vai anh của Chiêu Thánh, Trần Cảnh, vậy thì phu quân của nàng là Trần Liễu trở thành Hoàng đế cũng thấu tình đạt lý lắm chứ. Thế nhưng người Trần Thủ Độ chọn làm hoàng hậu là Thuận Thiên, còn quân vương ông ta một lòng phó tá lại là Trần Cảnh. Với bản lĩnh gian hùng và cá tính bất chấp luân thường miễn đạt mục đích của mình, Trần Thủ Độ nhanh chóng rước được vua Thái Tông trở về và thẳng tay tiêu diệt đội quân làm phản. Nổi loạn được 2 tuần, Trần Liễu biết mình thất thế, phải đóng giả làm người đánh cá trốn lên thuyền vua Thái Tông xin tha tội. Khi ấy Trần Thủ Độ biết được, cầm gươm đến định giết Trần Liễu nhưng Trần Cảnh lấy thân mình che cho anh và can ngăn, nhờ đó Trần Liễu mới thoát chết<a href="https://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%BA%A7n_Li%E1%BB%85u#cite_note-PCV-8"></a>. </p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Vua Thái Tông tha tội cho Trần Liễu nhưng toàn bộ quân lính theo ông nổi loạn đều bị giết, Trần Liễu mất sạch đội quân của mình. Để an ủi và bù đắp, Trần Thái Tông lấy các đất An Phụ, An Dưỡng, An Sinh, An Hưng và An Bang cho ông làm ấp thang mộc và sửa phong hiệu là&nbsp;An Sinh vương. “An Sinh vương” có lẽ đã hàm ý nhắc nhở&nbsp; Trần Liễu rằng an phận thì được sống. Các sử gia cho rằng, mặc dù thua cuộc và tự xin hàng lại có Linh Từ quốc mẫu nhiều lần làm cầu nối hoà giải ân oán giữa hai nhánh, song Trần Liễu vẫn rất hậm hực và bất mãn với em trai mình, đến tận khi chết vẫn giữ mối thù này mà không buông bỏ được. Khi nghe thầy xem tướng nói con trai thứ của ông là Trần Quốc Tuấn có tướng đại quý, Trần Liễu đã dồn rất nhiều tâm huyết &nbsp;tìm người đào tạo Trần Quốc Tuấn thật giỏi giang hòng mai này thay cha rửa mối hận năm nào. Về chuyện này hậu thế khó lòng phân định, chỉ biết rằng từ đó cái tên Trần Liễu không còn xuất hiện trên chính trường, ông thật sự phải an phận ngậm ngùi làm vương gia không quyền lực cho tới cuối đời.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Sử chép, năm Mậu Thân (1248), Thuận Thiên Hoàng hậu qua đời khi mới 33 tuổi. 3 năm sau đó, vào năm 1251, tháng 4 âm lịch, An Sinh vương Trần Liễu qua đời ở&nbsp; tuổi 41, sau được truy tặng thuỵ hiệu là Khâm Minh Đại vương. Có người cho rằng Trần Liễu thọ ngắn là bởi ôm bất mãn tích tụ cả đời. Có người nghĩ ông buồn bực thất vọng sau sự việc người con trai là niềm tự hào của ông, Trần Quốc Tuấn lại đem lòng yêu Thiên Thành trưởng công chúa (được nhận định là con gái út của Thái Tổ Trần Thừa, tức em gái cùng cha khác mẹ của Trần Liễu) rồi hồ đồ làm ra sự việc tày đình cướp dâu ngay trong phủ Nhân Đạo vương (bố chồng tương lai của công chúa). Lần đó nếu không nhờ Thuỵ Bà công chúa cầu cứu vua Trần Thái Tông kịp thời giải vây và đứng ra dàn xếp thì sau này chẳng có Hưng Đạo Đại vương. Nỗi khổ tâm thật sự của Trần Liễu là gì, có lẽ chỉ mình ông biết. Vậy là 2 người con trưởng trong bi kịch 4 người một nhà đã rời xa dương thế ở còn tuổi đời còn trẻ, trước khi cuộc chiến Đại Việt chống quân Nguyên Mông diễn ra. Có lẽ là họ đã hoàn tất vai trò lịch sử của mình trong thời đại Đông A. Biết đâu ở một nơi nào đó, ở một thế giới khác, Thuận Thiên và Trần Liễu lại có cơ duyên đoàn tụ cùng nhau sau bể dâu một đời.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Tuy cuộc đời nhiều sóng gió, lắm thăng trầm mà đa phần là điều bất như ý, song Khâm Minh Đại vương Trần Liễu hoàn toàn có thể tự hào về hậu duệ của mình. Con trai, con gái, cháu trai, cháu gái của ông sau này đều trở thành Đại vương, Hoàng hậu, Vương phi, thiền sư được hậu thế ca tụng, ghi nhớ công ơn đời đời.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b><i>Đọc thêm:</i></b></p></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-1-%E2%80%9Cnu-hoang-nuoc-mat%E2%80%9D-dai-viet-ly-thien-hinh"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 1 “Nữ Hoàng Nước Mắt” Đại Việt: Lý Thiên Hinh</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div>
Ảnh đại diện
Phượng Tía Cộng tác viên
Phượng Tía Cộng tác viên
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Có thể nói muôn vị nhân gian, ngọt ngào, mặn chát, đắng ngắt, cay nồng, thơm bùi, ân oán tình thù, tình yêu và gia tộc, chiến tranh và hoà bình, danh lợi phù hoa và thong dong tự tại, cuộc đời của Thái Tông Trần Cảnh đều nếm trải.&nbsp;Trần Thái Tông được ca ngợi là ông vua thiền sư xuất sắc của Đại Việt đã có công kiến tạo nên thế hệ kiệt xuất tiếp theo của dòng máu Đông A anh hùng.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/d3b62ffe47f3d53a367787a618e0855a4c8113b9f9b4e773478240b734aa2113.jpg"alt="5. Thai Tong Tran Canh muon vi nhan gian 5718.jpg"style="max-width: 100%;"></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><i>(Nguồn ảnh: Comet Withhouse)</i></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b>NGỌT… </b></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Trong số những đứa trẻ Hoàng tộc họ Lý và Trần gia lúc bấy giờ, có lẽ Trần Cảnh là đứa trẻ may mắn nhất. Sinh ra trong gia tộc hào trưởng, không phải lớn lên trong thời buổi loạn lạc nhất như người anh cả Trần Liễu, lúc Trần Cảnh chào đời (tháng 7 năm 1218 âm lịch), họ Trần đã có vị thế vững chắc trong triều đình của vua Lý Huệ Tông. Khi người chú Trần Tự Khánh qua đời (năm 1223), cha của Cảnh là Trần Thừa trở thành người đứng đầu gia tộc, Trần Thừa cùng với Trần Thủ Độ nắm mọi quyền bính trong triều.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Ngày Lý Huệ Tông nhường ngôi cho con gái nhỏ là Chiêu Thánh công chúa để xuất gia (năm 1224) đánh dấu bước ngoặt tuổi thơ của cậu bé 7 tuổi. Thay vì như toan tính của họ Trần đã sắp đặt để vua Lý Huệ Tông nhường ngôi cho con rể trưởng Phụng Càn Vương Trần Liễu, lúc này 15 tuổi, là phò mã của trưởng công chúa Thuận Thiên, thì vua Huệ Tông lại đảo lộn Càn Khôn và nhường ngôi cho con gái út. Chiêu Thánh lên ngôi tức Nữ đế Lý Chiêu Hoàng, họ Trần nhanh chóng thay đổi kế sách bằng cách đưa một loạt nam nhi con cháu họ Trần vào cung để hầu hạ Nữ đế. Trong số đó, Trần Cảnh được Trần Thủ Độ tiến cử làm Chi hậu chính chi ứng cục hầu hạ kề cận Chiêu Hoàng. Trần Cảnh cùng tuổi với nữ đế, là anh em họ gần (Trần Cảnh là cháu gọi thái hậu Trần Thị Dung mẹ của Chiêu Hoàng là cô ruột) lại có bản tính hiền lành nên được Chiêu Hoàng quý mến, cùng chơi. Họ Trần đã lợi dụng điều này để dàn xếp hôn nhân giữa 2 đứa trẻ 7 tuổi Chiêu Hoàng và Trần Cảnh. Tới cuối năm 1225, họ Trần hoàn tất bước đi cuối cùng: Chiêu Hoàng xuống chiếu nhường ngôi cho chồng, Trần Cảnh trở thành vị vua đầu tiên khai mở triều Trần, tự xưng là Thiện Hoàng, sau đổi thành Văn Hoàng tức Trần Thái Tông. Trần Thái Tông lên ngôi tuổi còn thơ ấu (8 tuổi), sau khi Trần Thủ Độ bức tử nhạc phụ vua là Thượng hoàng Lý Huệ Tông, cha vua là Trần Thừa được tôn làm Thượng hoàng, nhiếp chính cho con trai, gia đình Trần Thừa đường đường chính chính trở thành chủ nhân mới của Hoàng cung.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Tuổi thơ của Trần Cảnh có thể nói là yên bình, may mắn kề cận Nữ đế, một bước lên mây trở thành tân Hoàng đế. Ngồi lên ngai vàng từ tuổi ấu thơ song Trần Thái Tông được cha nhiếp chính, có chú nhất mực trung thành, từng bước ổn định triều chính, có được lòng dân, xây nền vững chắc cho cơ nghiệp họ Trần. Tuy rằng Trần Cảnh kết hôn rất sớm, khi mới chỉ là đứa trẻ 7 tuổi, song ông và Chiêu Thánh hoàng hậu nhỏ là thanh mai trúc mã, lớn lên là phu thê hoà hảo. Có thể nói từ tuổi còn rất trẻ, Trần Thái Tông đã có mọi thứ trong tay, có ngai vàng được danh chính ngôn thuận từ vợ nhường ngôi, có cơ nghiệp vững vàng nhờ công sức dẹp loạn bình thiên hạ của Trần gia, có tình yêu ngọt ngào và cuộc hôn nhân hạnh phúc với Chiêu Thánh hoàng hậu. Thế nhưng những tháng ngày bình yên lại chẳng kéo dài mãi.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b>MẶN…</b></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Mặn là vị của nước mắt. Biến cố đau thương đầu tiên đến với Trần Cảnh là sự ra đi của người mẹ, Thái thượng hoàng hậu Lê Thị Thái mất năm 1230. Vậy là lúc 12 tuổi, Trần Cảnh cũng trải qua nỗi đau mất người thân như người vợ Chiêu Thánh của mình (Chiêu Thánh mất cha khi 8 tuổi). Năm 15 tuổi, Trần Cảnh và Chiêu Thánh lại chịu nỗi đau mất đi đứa con đầu lòng Hoàng thái tử Trần Trịnh (năm 1233). Ngay sau đó Thái thượng hoàng Trần Thừa cũng qua đời (tháng 2 năm 1234). Chỉ trong vòng 5 năm, Trần Cảnh liên tiếp mất đi những người thân yêu nhất. Những biến cố đó hẳn đã để lại khoảng trống mênh mông trong tâm hồn vị quân vương trẻ tuổi. Sau ngày Thượng hoàng mất, Trần Thái Tông có ý cất nhắc, dựa vào người anh trai Trần Liễu, phong cho Trần Liễu là Hiển Hoàng phụ chính bên cạnh người chú họ là Thái sư Trần Thủ Độ. Thế nhưng Trần Liễu và Trần Thủ Độ có vẻ không hoà hợp mà trở thành 2 thế lực đối đầu. Năm 1236 xảy ra sự biến cung Lệ Thiên, Trần Liễu bị kết án cưỡng gian cung nhân cũ Lý triều và bị giáng xuống làm Hoài vương, dần mất quyền lực trên chính trường. Từ đó, Thái sư Trần Thủ Độ trở thành người trụ cột quyền uy nhất trong triều. Với vị thế của mình, cùng với vợ là Linh Từ quốc mẫu, Trần thái sư cũng thẳng tay can thiệp vào chuyện hậu cung.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b>ĐẮNG…</b></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Năm 1237, mượn cớ Chiêu Thánh hoàng hậu ở với vua đã lâu không có con, Trần Thủ Độ lập mưu ép vua phế bỏ Chiêu Thánh và lập Thuận Thiên công chúa, vợ của Trần Liễu đồng thời là chị gái của Chiêu Thánh đang mang thai 3 tháng làm hoàng hậu để lấy đứa trẻ mà nhờ cậy về sau. Trần Liễu ôm hận nỗi nhục bị cướp vợ cướp con, họp quân nổi loạn ở sông Cái. Trước tình cảnh éo le này, với bản tính hiền lành và sự tôn trọng người chú, Trần Thái Tông vô cùng khó xử. <i>"Trẫm còn thơ ấu vội mất hai thân, bơ vơ đứng trên sĩ dân không chỗ nương tựa. Lại nghĩ sự nghiệp các bậc đế vương đời trước, thạnh suy không thường, cho nên Trẫm đến núi này chỉ cầu làm Phật, chớ không cầu gì khác"</i>, lời bày tỏ của Trần Cảnh khi bí mật bỏ trốn trong đêm lên Yên Tử xin tu theo thiền sư Đạo Viên đã cho thấy sự bất lực tột cùng của đấng quân vương. Trước sự sắp đặt thế cục bất nhân bất nghĩa mà ông chú đưa ra cho mình, nhà vua những mong bỏ lại tất cả, rời xa sự đời. Thế nhưng, nhà vua có chạy đường trời cũng không thoát khỏi bàn tay ông chú Trần Thủ Độ. Trước tuyên bố “vua ở đâu kinh sư ở đó”, để tránh phá núi Yên Tử cùng lời phân tích của sư Đạo Viên <i>"Trong núi vốn không có Phật, Phật chỉ ở trong tâm</i>”, vua Trần Thái Tông buộc phải xuống núi trở lại kinh sư và làm theo sắp đặt của ông chú. Nhà vua phải phế lập Hoàng hậu, Thuận Thiên trở thành Hoàng hậu của em chồng đồng thời là em rể, Trần Liễu phải an phận làm An Sinh vương mất hết quân đội, còn hoàng hậu bị giáng làm Chiêu Thánh công chúa, giam lỏng trong hậu cung. Không ai rõ Trần Thủ Độ đã thuyết phục vua như thế nào, đã mang những ai những gì ra làm vật trao đổi với nhà vua, nhưng một quân vương ôn nhu, thiện lương như Trần Cảnh buộc phải chấp nhận chịu lời gièm pha của thiên hạ, chê trách của hậu nhân “phong hoá hủ bại”, “cướp vợ giành con của anh”. Rất có thể đó là lựa chọn duy nhất của vua để giữ mạng cho người anh Trần Liễu, bảo vệ tính mạng của người vợ Chiêu Thánh mà không làm Đại Việt lâm vào cảnh chiến loạn.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Sử có chép từ sau biến cố đó, vua Trần Thái Tông rất chuyên tâm tu tập theo Thiền tông Phật giáo. Có lẽ nghiên cứu, ứng dụng triết lý từ kinh Phật, là cách giúp cho vua lý giải sự đời, ngậm đắng nuốt cay, lấy lại tâm quân bình để trông coi chính sự, làm tốt vai trò quân chủ mà người vợ trao lại, giữ gìn ngai vàng mà mấy thế hệ ông cha đã đổ máu hy sinh để mang về cho gia tộc.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b>CAY…</b></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Cay vốn không phải là một vị cơ bản thực phẩm mang đến, mà là cảm giác nóng của cơ thể khi bị kích thích. Vị cay là chất xúc tác khiến cho món ăn thêm hấp dẫn, khiến người thưởng thức thêm phấn khích, ngất ngây, nhưng cũng có thể làm người đó bị bỏng rát, đau đớn khi sử dụng quá mức. Dưới triều đại của Trần Thái Tông, nhiều sử gia nhìn nhận thái sư Trần Thủ Độ chính là quyền thần, nhưng ông ấy là quyền thần được vua trọng dụng và hết mực tin tưởng. Trần Thủ Độ “quyền át vua” song ông dùng quyền hành đó với cái tâm vì cơ nghiệp họ Trần và một mực trung thành với Thái Tông. Sau hai sự biến năm Bính Thân (1236) phế Hiển hoàng rồi năm Đinh Đậu (1237) phế lập Hoàng hậu, Trần Thái Tông đã chấp nhận số phận dựa vào ông chú. Theo thời gian, Trần Thái Tông khẳng định được tài năng đức độ, sự anh minh, sáng suốt của mình và dần dần tự chấp chính. Thái sư Trần Thủ Độ khi lớn tuổi cũng lui về sau để nhà vua và thế hệ con cháu họ Trần làm chủ, tiếp tục gánh vác cơ đồ. Thời gian trôi qua, chuyện cũ cũng lùi dần vào dĩ vãng trong miệng lưỡi thế gian. 33 năm ngồi trên ngai vàng, Trần Thái Tông cùng với Hoàng tộc họ Trần và triều đình đã mang lại thái bình thịnh trị cho Đại Việt sau thời kỳ loạn ly, suy sụp trầm trọng cuối thời nhà Lý. Bộ Đại Việt Sử ký Toàn thư ghi nhận về Trần Thái Tông: “Vua khoan nhân đại độ, có lượng đế vương, cho nên có thể sáng nghiệp truyền dòng, lập kỷ dựng cương, chế độ Nhà Trần thực to lớn vậy.” Vua vừa biết kế thừa phát huy những tinh hoa trong chế độ cai trị thời nhà Lý để lại, vừa suy tư cải tổ những điều bất cập, không còn phù hợp, không có lợi cho dân cho nước. Vua tiếp tục tôn sùng, học tập ứng dụng theo đạo Phật, vừa đổi mới, phát huy thế mạnh của Nho giáo, Đạo giáo vào giáo dục và trị quốc. Tinh thần “tam giáo đồng nguyên” là biểu hiện đặc sắc của nền văn hoá Đại Việt dưới thời Trần, giúp tạo nên những con người thời đại Đông A hào sảng, phóng khoáng, tài năng và anh hùng.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Xuất thân từ con nhà võ, vua Trần Thái Tông rất chú trọng xây dựng quân đội Đại Việt vững vàng. Không chỉ cử tướng tài, vua còn tự mình thân chinh dẹp Bắc bình Chiêm (những năm 1240, 1241, 1252). Năm 1257 và 1258, dưới sự lãnh đạo của vua Trần Thái Tông cùng tài thao lược của Thái sư và các tướng giỏi, quyết tâm của toàn thể quân dân và kế sách vườn không nhà trống, vó ngựa chinh phạt thế giới của quân Mông Cổ đã buộc phải dừng lại tại kinh thành Thăng Long và rút quân về mà không hề cướp phá. Trải qua những mất mát, tổn thất nặng nề mà không hề nản chí, quân dân nhà Trần đã lật ngược thế trận, đánh cho quân giặc buộc phải sớm kết thúc chiến tranh, tướng giặc là Triệt Triệt Đô bị trách phạt phải uống thuốc độc tự vẫn. Cuộc kháng chiến chống Nguyên Mông lần thứ nhất toàn thắng, Trần Thái Tông dẫn đoàn quân Sát Thát ca khúc khải hoàn ngay trước thềm Tết Nguyên đán năm 1258.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b>BÙI…</b></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Cuộc kháng chiến chống quân Mông Cổ đã mang đến nhiều bài học và kinh nghiệm trận mạc cho quan quân nhà Trần cũng như ảnh hưởng lớn đến tư tưởng và những quyết định tiếp theo của vua Trần Thái Tông. Với phương châm bảo toàn sức dân, phải tham chiến là hạ sách, vua giữ chủ trương hoà hiếu với cả Nam Tống và quân Mông Cổ, hoà hoả bang giao nhưng cứng rắn không nhượng bộ trước những yêu sách nhũng nhiễu của quân Mông và nhà Nguyên về sau. Đồng thời vua dưỡng sức dân và nhanh chóng đào tạo thế hệ kế thừa đưa các quan văn, võ tướng trẻ và tài năng gánh vác việc nước.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Ngày mùng một Tết năm 1258, Trần Thái Tông tổ chức ngày hội khao quân, định công, phạt tội cho quan tướng tại Thăng Long. Cũng trong ngày này, vua ban cho công thần Lê Tần tên Lê Phụ Trần, lãnh chức Nhập nội phán thủ, tước Bảo Văn hầu và gả vợ cũ vua là Chiêu Thánh công chúa cho Lê Tần. Quyết định này một lần nữa dấy trên những lời chê trách trong dân gian “Trách người quân tử bạc tình, Chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao”. Thế nhưng những gì diễn ra sau đó đã cho thấy đây là quyết định mang lại cái kết có hậu cho nhiều người. Sử chép lại Chiêu Thánh công chúa sinh được hai người con, con trai là Thượng vị hầu Lê Tông, sau này được ban quốc tính, chính là danh tướng Bảo Nghĩa vương Trần Bình Trọng, con gái là Ứng Thụy công chúa Ngọc Khuê sau được gả cho Trạng nguyên Trần Cố. Người viết trộm nghĩ, để con cháu họ Lê được mang quốc tính họ Trần và phong tước hầu, vương, công chúa thì rất có thể Trần Thái Tông (lúc này là Thượng hoàng) đã nhận hai người làm nghĩa tử, nghĩa nữ. Cùng năm, ngày 24 tháng 2 âm lịch, Trần Thái Tông truyền ngôi cho con là Thái tử Trần Hoảng tức vua Trần Thánh Tông và lui về làm Thái thượng hoàng. Sau khi nhường ngôi, Thượng hoàng thường ở phủ Thiên Trường (Nam Định) hoặc am Thái Vi thuộc hành cung Vũ Lâm (Ninh Bình), khi có việc mới trở về kinh sư. Ở tuổi 40 đương sung sức, vua Trần Thái Tông chọn rút về vai trò Thái thượng hoàng, để đích tử Trần Hoảng lúc này 18 tuổi nối ngôi, tức vua Trần Thánh Tông. Từ đó Ngài vừa dõi theo, chỉ bảo cho tân đế, vừa tự do thực hiện chí khí ngao du và tu học thiền tập. Trần Thái Tông là vị Thượng hoàng hiếm có trong lịch sử mà khi còn tại vị Hoàng tộc có cả Thái thượng hoàng, Hoàng đế (Trần Thánh Tông), Hoàng thái tử (Trần Khâm tức Trần Nhân Tông sinh năm 1258) và Hoàng thái tôn (Trần Thuyên tức Trần Anh Tông sinh năm 1276). <b></b></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Vào ngày 1 tháng 4 âm lịch năm 1277, Thượng hoàng Trần Thái Tông qua đời tại điện Vạn Thọ (Thăng Long) hưởng thọ 60 tuổi. Một năm sau đó, tháng 3 âm lịch năm 1278 Chiêu Thánh công chúa Lý Thiên Hinh cũng qua đời, thọ 61 tuổi. Câu chuyện sóng gió hôn nhân của bốn người anh chị em một nhà khép lại từ đây. <b></b></p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Có thể nói muôn vị nhân gian, ngọt ngào, mặn chát, đắng ngắt, cay nồng, thơm bùi, ân oán tình thù, tình yêu và gia tộc, chiến tranh và hoà bình, danh lợi phù hoa và thong dong tự tại, cuộc đời của Thái Tông Trần Cảnh đều nếm trải. Đón nhận những may mắn, thuận lợi và phát huy lợi thế đó; chấp nhận nghịch cảnh, những điều bất như ý và nhẫn nhịn đi qua vì mục đích lớn hơn; tôn trọng, lắng nghe những bậc cha chú đi trước và yêu thương tin tưởng, trao quyền cho thế hệ tiếp theo; ở ngôi chí tôn mà vừa nghiêm túc chuyên cần việc trị quốc, vừa chuyên tâm không trễ nải ước mong học Đạo, Trần Thái Tông được ca ngợi là ông vua thiền sư xuất sắc của Đại Việt đã có công kiến tạo nên thế hệ kiệt xuất tiếp theo của dòng máu Đông A anh hùng.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b><i>Đọc thêm:</i></b></p></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-6-kham-minh-dai-vuong-tran-lieu-tu-phung-can-toi-an-sinh"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 6 Khâm Minh Đại Vương Trần Liễu: Từ Phụng Càn Tới An Sinh</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-1-%E2%80%9Cnu-hoang-nuoc-mat%E2%80%9D-dai-viet-ly-thien-hinh"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 1 “Nữ Hoàng Nước Mắt” Đại Việt: Lý Thiên Hinh</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div>
Ảnh đại diện
Phượng Tía Cộng tác viên
Phượng Tía Cộng tác viên
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Nữ nhân hiếm hoi được sử sách ghi nhận có vai trò là “khai quốc công thần” cho một triều đại huy hoàng trong thời đại phong kiến Việt Nam chính là Linh Từ quốc mẫu Trần Thị Dung, người từng ở ngôi Thái hậu triều Lý, mẹ của Nữ đế Lý Chiêu Hoàng. Cùng với Thái tổ Trần Thừa và thái sư Trần Thủ Độ, bà đóng vai trò chủ chốt trong cuộc chuyển giao quyền lực giữa hai triều đại thông qua sự kiện Lý Chiêu Hoàng nhường ngôi cho chồng là Trần Thái Tông Trần Cảnh. Trần Thủ Độ và Trần Thị Dung cũng là người mở màn cho chuỗi drama và truyền thống kết hôn nội tộc của triều Trần khi hai người vốn là chị em họ con chú con bác lại kết hôn vào năm 1226 dưới thời Trần Thái Tông.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/d8b3966533f6fe945255127879c635fe7c810ccbd9e47f0d5d0a3015985e418c.jpg"alt="4. Tran Thi Dung.jpg"style="max-width: 100%;"></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Trần Thị Dung xuất thân là con gái nhà chài lưới ở Hải Ấp, Thái Bình. Sử chép bà là con gái thứ hai của Trần Lý (nghĩa là trên bà còn có một chị gái) và là em gái của Trần Thừa và Trần Tự Khánh. Theo vai vế bà là cô ruột của Thái Tông Trần Cảnh và An Sinh vương Trần Liễu, sau đó trở thành mẹ vợ của cả hai người.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Chính sử không đề cập tới nhưng giai thoại dân gian có kể rằng thời thiếu nữ, Trần Thị Dung từng yêu thương một người đàn ông trước khi gặp Lý Huệ Tông, đó chính là Phùng Tá Chu là người bạn thân thiết của Trần Tự Khánh, anh trai bà. Phùng Tá Chu sau này trở thành công thần khai quốc triều Trần và cũng là một trong số hiếm hoi những người không mang họ Trần nhưng được phong tước đại vương, tức Hưng Nhân đại vương. Dù chỉ là thông tin dã sử nhưng xem xét vai trò của Phùng Tá Chu trong công cuộc chuyển giao triều đại Lý- Trần và công lao dốc sức phò tá Trần Thái Tông, có thể thấy mối giao tình giữa Hưng Nhân đại vương với họ Trần rất sâu đậm.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Cuộc đời của Trần Thị Dung có lẽ sẽ bình lặng như bao nữ thường dân khác nếu như không có ngày gặp gỡ Lý Hạo Sảm. Năm 1209, xảy ra loạn Quách Bốc, Thái tử Sảm cùng mẹ và em gái chạy loạn về vùng Hải Ấp, Thái Bình được hào trưởng Trần Lý và em vợ là Tô Trung Từ phò tá. Tại đây, thái tử Sảm gặp gỡ và cảm mến Trần Thị Dung nên biết ý, cha bà là Trần Lý đã gả bà cho Thái tử. Trong cuộc hôn nhân này, thái tử được nữ nhân mình yêu, lôi kéo thêm được thế lực cho mình, Trần Lý và Tô Trung Từ thì được chính danh phò tá nhà Lý để tập hợp, phát triển lực lượng quân sự với lời hứa hẹn ban chức tước từ thái tử. Chỉ có Trần Thị Dung, nữ nhân sắc nước hương trời ở tuổi 15 đã trở thành quân cờ trong tay họ Trần để bước vào vũ đài chính trị, tranh hùng và đoạt vị.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Trở thành vợ Thái tử Sảm là khởi đầu cho chuỗi ngày gian truân phong ba bão táp trong cuộc đời Trần Thị Dung. Họ Trần tham gia vào cuộc nội chiến dẹp loạn Quách Bốc cũng phải chịu không ít thiệt hại, cha bà là Trần Lý thiệt mạng trong cuộc giao tranh, quyền nắm quân đội họ Trần rơi vào tay người cậu Tô Trung Từ, người anh Trần Tự Khánh cũng phải chật vật để lấy lại quyền lực về tay mình. Vốn không đồng ý với việc Thái tử lấy con gái thường dân làm vợ, An Toàn Đàm hoàng hậu nhất quyết không cho Trần Thị Dung theo về cung. Phải tới khi Lý Cao Tông mất, thái tử Sảm nối ngôi vua mới sai người đón Trần Thị Dung nhập cung phong làm Nguyên phi. Năm 1211 chiến loạn tiếp tục xảy ra giữa các thế lực tranh quyền. Đàm Thái hậu không ưa họ Trần, ghét Trần Tự Khánh nên chẳng để cô con dâu Trần thị được yên ổn trong cung, Trần Nguyên phi bị giáng làm Ngự nữ (hàng thấp nhất trong phi tần). Cuộc tranh giành ảnh hưởng giữa các họ Trần, Đoàn, Nguyễn tới tận 1215 vẫn chưa có hồi kết. Trong chừng đó năm, Trần Thị Dung luôn bên cạnh vua Lý Huệ Tông khi ở cung cấm, lúc bôn ba chạy loạn. Tới đầu năm 1216 Lý Huệ Tông sắc phong Ngự nữ thành Thuận Trinh phu nhân, lúc này bà đã mang thai khoảng 3 tháng. Song vì việc trước đó khi không đón được Lý Huệ Tông thì Trần Tự Khánh lập luôn vua khác rồi đốt phá hoàng cung, càng khiến Đàm thái hậu ghét bỏ, giày vò Trần thị kể cả khi bà đang mang thai Hoàng tự. “Đàm Thái hậu cho Trần Tự Khánh là kẻ phản trắc nên thường chỉ Trần thị mà nói là bè đảng của giặc, bảo nhà vua phải đuổi bỏ đi. Sau đó, bà Thái hậu lại sai người nói với Trần thị phải tự sát, nhà vua biết bèn ngăn lại. Lại khi Thái hậu cho người lén bỏ thuốc độc vào món ăn uống của Trần thị, nhà vua liền biết ý của mẹ mình, vì vậy mỗi bữa ăn ông thường chia cho Trần thị một nửa và không lúc nào cho rời bên cạnh. Đủ mọi cách thất bại khiến Đàm Thái hậu không nhịn nữa, bà trực tiếp sai người đem thuốc độc bắt Trần thị phải uống, nhà vua phải can ngăn mãi mới thoát được.” Trước sự tàn độc của Thái hậu, vào tháng 5 (âm lịch) năm 1216, vì sinh mệnh của mẹ con Trần thị, Lý Huệ Tông đã đưa vợ chạy trốn khỏi hoàng cung, lẻn đến chỗ đóng quân của Trần Tự Khánh ở bãi Cửu Liên. Thuận Thiên công chúa đã ra đời trong hoàn cảnh đẻ rơi trên đường như vậy. Từ đấy, Huệ Tông lại dựa vào Trần Tự Khánh và họ Trần. Tháng chạp, mùa đông cùng năm đó, Lý Huệ Tông chính thức sách lập Thuận Trinh Phu nhân Trần thị làm Hoàng hậu và phong tước cho anh em họ Trần nắm toàn bộ quyền bính trong triều. Có thể thấy, với Hoàng tộc Trần Thị Dung như một con tin họ Trần, với Trần Tự Khánh và tập đoàn họ Trần thì Hoàng hậu nắm giữ trái tim đế vương là quân cờ trong tay, với Đàm thái hậu Trần thị là cái gai trong mắt, còn với Lý Huệ Tông Trần Thị Dung là người vợ ngài yêu thương đồng thời là nỗi khổ tâm, khó xử. Bà hoàn toàn không có quyền lựa chọn, thậm chí chẳng thể biết bản thân mình sống chết thế nào giữa mớ bòng bong hỗn loạn thời đó.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Chính vào thời điểm Lý Huệ Tông chọn nghiêng về Trần Tự Khánh với mong muốn bảo toàn tính mạng cho vợ con thì cờ đã về tay họ Trần. Trần Thị Dung độc sủng hậu cung dù chỉ sinh được hai con gái, sử sách ghi nhận Thuận Thiên công chúa và Chiêu Thánh công chúa cũng là hai người con duy nhất của vua Lý Huệ Tông. Anh em họ Trần thay phiên nhau nắm giữ các chức vụ chủ chốt trong triều. Có lẽ đó là lúc nhà vua đã bỏ ý định loại trừ họ Trần và Thái hậu cũng như họ Đàm không còn chi phối được cục diện. Nhà vua trúng phong (hay là mắc tâm bệnh) đau ốm liên miên rồi “phát điên”, việc triều chính đều do họ Trần quyết định. Những việc tiếp theo xảy đến thì ai cũng đã biết: Lý Huệ Tông nhường ngôi cho con gái là Lý Chiêu Hoàng để xuất gia, Lý Chiêu Hoàng nhường ngôi cho chồng là Thái Tông Trần Cảnh, Lý Huệ Tông tự vẫn ở chùa Chân Giáo, Trần Thừa trở thành Thái thượng hoàng mang theo gia quyến trở thành chủ nhân mới của Hoàng cung, Trần Thị Dung bị giáng xuống làm Thiên Cực công chúa rồi gả cho Trần Thủ Độ.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Dựa trên diễn biến về sau, một số sử gia phong kiến cho rằng Hoàng hậu Trần Thị Dung đã tư thông với Trần Thủ Độ từ lâu và tham gia vào mưu đồ trong các sự việc đó. Song cá nhân mình cho rằng bà ấy không có khả năng can thiệp nhiều đến thế. Chỉ là đứng trước các lựa chọn, bà ấy đã chọn làm theo sắp đặt của Trần Thừa (thủ lĩnh họ Trần sau khi Trần Tự Khánh mất), Trần Thủ Độ (võ tướng) với tham mưu của Phùng Tá Chu (văn thần). Về việc “tư thông” mà sử gia nghi ngờ theo mình là không đủ căn cứ, bởi Trần Thị Dung có hai người con gái, đặt vào vai trò là đương kim hoàng hậu rồi đương kim thái hậu và là mẹ của hai cô con gái, chắc hẳn bà ấy sẽ không muốn mình trở thành “hình ảnh người đàn bà lăng loàn, thất tiết” trong mắt con gái mình. Với Lý Huệ Tông, bà ấy có thể không có tình yêu kiểu “mối tình thiếu nữ”, nhưng cùng nhau trải qua sinh tử, có với nhau hai mụn con, mình tin rằng bà ấy dành cho Lý Huệ Tông tình yêu nặng nghĩa vợ chồng, ân tình ghi khắc. Cái chết của Lý Huệ Tông mình tin là Trần Thị Dung cũng chỉ biết khi sự đã rồi, bởi ngay sau cái chết của Thượng hoàng nhà Lý thì Thượng hoàng họ Trần nhập cung giúp đỡ cho nhà vua còn nhỏ và bà ấy buộc phải rời khỏi Hoàng cung. Còn về lý do Trần Thị Dung đồng ý tái hôn với người em họ Trần Thủ Độ, thì điều ai cũng thừa nhận là Trần Thủ Độ thật lòng yêu bà (nhiều giai thoại kể lại bà là mối tình duy nhất của ông). Còn một điều nữa mình thấy đó là lựa chọn tốt nhất mà bà ấy có thể chọn để đường đường chính chính ở lại kinh thành và tiếp tục có ảnh hưởng tới Hậu cung và Hoàng tộc. Có thể, việc trở thành vợ của Thái sư quyền hành lớn nhất trong triều sẽ giúp bà ấy dễ dàng để mắt tới cô con gái nhỏ đang là người họ Lý duy nhất trong Hoàng cung. Đó chỉ là suy đoán cá nhân, nhưng cũng có thể lắm chứ.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Sau khi Thái thượng hoàng hậu Lê thị rồi Thượng hoàng Trần Thừa lần lượt qua đời khi vua Trần Thái Tông mới 16 tuổi, Thái sư Trần Thủ Độ và Linh Từ Quốc mẫu Trần Thị Dung trở thành hai người có quyền lực lớn nhất (át vua) cả trên triều đình lẫn trong Hoàng tộc. Rất nhiều sự kiện xảy ra sau đó được cho là dưới bàn tay sắp đặt của hai người, tốt có xấu có, khen có chê có, tàn nhẫn có, huy hoàng có. Ở vai trò Quốc mẫu, Trần Thị Dung có can thiệp phế lập, có hoà giải anh em, có nhẫn tâm ép uổng con gái ruột, có hết lòng chăm sóc, bảo vệ cho hậu duệ họ Trần. Về sau bà có sinh cho Trần Thủ Độ một người con trai là Trần Phó Duyệt, cũng chính là cha của danh tướng Trần Khánh Dư oai phong lẫm liệt một thời.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Năm 1258, trong cuộc kháng chiến chống Nguyên Mông lần thứ nhất, Linh Từ quốc mẫu đã lập công lao rất lớn giúp nhà vua bảo vệ các hoàng tử, hoàng tôn cùng gia quyến của quý tộc nhà Trần tại khu vực căn cứ Hoàng Giang và chăm lo công tác hậu cần tiếp tế cho tiền tuyến đánh giặc. Năm 1259 một năm sau ngày toàn thắng, bà qua đời dưới năm đầu trị vì của cháu ngoại - Trần Thánh Tông Trần Hoảng.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Có thể thấy mỗi hành động của Trần Thị Dung, mỗi quyết định bà lựa chọn, có chuyện là bất khả kháng, có chuyện là chủ ý của bà, có điều có thể hiểu, có điều không thể cảm thông, có việc khiến người ta chê trách muôn thưở, có việc khiến đời đời ghi nhớ công ơn, song có lẽ tất thảy đều xuất phát từ mong muốn bảo toàn tính mạng cho người thân, bảo vệ cơ nghiệp thưở sơ khai của nhà Trần. Cuộc đời bà và cả những gì bà đã làm thật giống như thời khắc chạng vạng sau đêm tàn mở ra rạng đông tới buổi bình minh huy hoàng của triều đại Đông A Đại Việt.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b><i>Đọc thêm:</i></b></p></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-5-thai-tong-tran-canh-muon-vi-nhan-gian"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 5 Thái Tông Trần Cảnh: Muôn Vị Nhân Gian</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-1-%E2%80%9Cnu-hoang-nuoc-mat%E2%80%9D-dai-viet-ly-thien-hinh"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 1 “Nữ Hoàng Nước Mắt” Đại Việt: Lý Thiên Hinh</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div>
Ảnh đại diện
Phượng Tía Cộng tác viên
Phượng Tía Cộng tác viên
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Lý Hạo Sảm là đích trưởng tử của Vua Lý Cao Tông, mẹ là An Toàn hoàng hậu Đàm thị, sinh vào tháng 7 năm Giáp Dần (1194) tại kinh đô Thăng Long, Đại Việt. Năm Mậu Thìn (1208), ông được vua cha lập làm Thái tử khi 15 tuổi. Tháng 10 năm 1210 khi vua Lý Cao Tông mất, Thái tử nối ngôi đặt niên hiệu Kiến Gia. Ông là vị vua cuối cùng trong Lý Bát Đế và cũng là ông vua đầu tiên nhường ngôi cho con gái (tức Lý Chiêu Hoàng) để làm Thái Thượng hoàng, ông vua đầu tiên xuất gia đi tu với pháp danh Huệ Quang đại sư. Song những “lần đầu tiên đó” đều do họ Trần ép buộc, để rồi sau đó ông cũng là vị vua đầu tiên bị bức tử năm 1226, hưởng dương 33 tuổi, miếu hiệu Lý Huệ Tông. Sử gia đời sau nhận định Huệ Tông Lý Hạo Sảm là vị vua có số phận bi thảm nhất thời đại phong kiến, cuộc đời ông là chuỗi ngày bất đắc chí từ thưở thiếu thời tới ngày rời dương thế.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/1d664883ddd42a521906c925f5e9d84e43e2fec183005e2450e1014a065a9eed.jpg"alt="3. Ly Hue Tong.jpg"style="max-width: 100%;"></div><div class="block-wrapper" type="header"><h2>Thừa kế cơ đồ đã nghiêng ngả từ vua cha Lý Cao Tông</h2></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Lý Huệ Tông lớn lên trong buổi suy tàn của triều đại nhà Lý, mà người tạo ra thời tàn đó lại chính là cha ông tức vua Lý Cao Tông. Sử chép khi còn nhỏ, Cao Tông là hoàng tử ngoan lành nên dù là con thứ nhỏ tuổi nhưng được vua cha Lý Anh Tông phong làm Hoàng thái tử sau khi truất ngôi người con cả ăn chơi phóng đãng Lý Long Xưởng. Song khi lớn lên bắt đầu trực tiếp cầm quyền trị nước, Cao Tông lại “<i>sinh ra ham mê săn bắn, chính sự pháp luật không rõ ràng, vơ vét của dân xây nhiều cung điện, bắt trăm họ xây dựng phục dịch nên trộm cướp nổi lên khắp nơi</i>”. Thượng bất chính hạ tắc loạn, dưới thời Cao Tông chính sự rối ren, giặc giã nổi loạn, gian thần xúc xiểm, trung lương bị hại, dân chúng cực khổ, bất bình oán hận, trộm cướp nổi lên, loạn lạc khắp chốn. Vừa được lập Thái tử năm trước thì năm sau (1209) mới 15 tuổi, Lý Hạo Sảm đã phải cùng mẹ và 2 em gái chạy loạn Quách Bốc tới Hải Ấp, Thái Bình (nhà ngoại Đàm thị) rồi được Trần Lý (hào trưởng vùng Hải Ấp) tôn phò làm Thắng vương (lúc này Quách Bốc đánh chiếm kinh thành đã lập hoàng tử Lý Thầm làm vua), trong khi đó vua Cao Tông chạy về Tam Nông, Phú Thọ nương nhờ thế lực họ Hà. Cũng tại đây ông đã cảm mến và lấy con gái của Trần Lý tức Trần Thị Dung làm vợ. Từ đó thế lực họ Trần nhờ có chính danh bắt đầu tham chính. Gia tài Cao Tông để lại cho Huệ Tông là ngôi quân chủ một đất nước loạn lạc giặc giã khắp nơi, quan lại không còn người tài, chẳng có lấy bề tôi trung thành, các thế lực cát cứ tranh giành, xâu xé quyền lực, vận nước suy vi không gì cứu vãn nổi.</p></div><div class="block-wrapper" type="header"><h2>Huynh đệ tương tàn vì ngai vàng dưới bàn tay mẫu hậu An Toàn Đàm Thái hậu</h2></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Mẹ của Lý Huệ Tông, An Toàn Đàm Thái hậu được xem là thái hậu tàn ác nhất sử Việt, đầy tham vọng quyền lực, dùng mọi thủ đoạn độc ác tàn nhẫn để trấn áp hậu cung, tranh giành vương vị. Sau khi hạ sinh thái tử và được sắc phong Hoàng hậu, bà bắt đầu đưa thế lực ngoại thích là em trai Đàm Dĩ Mông, một người không có học thức, bất tài, nhu nhược vào triều nắm hết chức vụ quan trọng. Khi được Tô Trung Từ và họ Trần phò tá rước về kính sư sau loạn Quách Bốc, năm 1210, Thái tử Sảm nối ngôi, bà được tôn làm Hoàng thái hậu. Sử chép bà là người cứng rắn, chuyên quyền, khi con trai 16 tuổi lên làm vua, bà đích thân cùng Huệ Tông nghe chính sự, trao quyền lực cao nhất cho Đàm Dĩ Mông cùng trông coi triều chính, mọi việc đều do Thái hậu quyết định. "<i>Thái hậu là người chỉ nghĩ đến dòng họ và củng cố quyền lực nên không có chính sách gì đối với tình hình quốc gia mà chỉ gia tăng thế lực nhằm củng cố địa vị. Từ đó chính sự nhà Lý càng bất ổn.</i>"</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Năm 1211, khi Tô Trung Từ chết, Đàm Thái hậu ngờ vực Trần Tự Khánh có mưu đồ phế lập ngôi vua (như Quách Bốc đã từng lập hoàng tử Lý Thầm làm vua), "<i>bà bèn đem ba Hoàng tử; Nhân Quốc vương, Lục hoàng tử và Thất hoàng tử con của Cao Tông với các thị thiếp khác dìm đầu chết ở sau giếng trong cung. Rồi sai đem xác cả ba ngươi vứt ra ngoài thành. Quần thần đều sợ Thái hậu không ai dám can. Thế là ngôi vị của Huệ Tông được giữ vững mà không sợ bị phế lập</i>". Song điều đó cũng có nghĩa rằng Lý Huệ Tông không còn một anh em ruột thịt nào để làm chỗ dựa về sau. Đồng thời hành vi tàn độc giết hại hoàng tự của Thái hậu có thể cũng là một cái “nhân” mà về sau Lý Huệ Tông không có con trai nối dõi (giống như sự việc Linh Nhân thái hậu Ỷ Lan từng tàn sát Thượng Dương thái hậu và hơn 70 cung nhân, rồi sau đó vua Lý Nhân Tông không thể có con trai, cuối cùng phải lập cháu nối ngôi tức vua Thần Tông Lý Dương Hoán).</p></div><div class="block-wrapper" type="header"><h2>Mắc kẹt trong cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu</h2></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Lý Huệ Tông ở ngôi, về chính sự Đàm thái hậu quyết định mọi việc, về hậu cung một tay Thái hậu trấn áp. Vốn không ưa việc Thái tử lấy Trần Thị Dung, chỉ là con gái hào trưởng địa phương làm vợ, khi trở về triều sau loạn Quách Bốc bà không cho phép Trần Thị Dung theo về cung. Mãi tới khi Thái tử lên ngôi mới sai người đón Trần thị vào cung lập làm Nguyên phi, cũng là lúc bắt đầu những ngày sóng gió hậu cung trong cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu. Thái hậu thù ghét con dâu, ngờ vực họ Trần phản trắc thường chỉ vào con dâu mà mắng nhiếc và tìm nhiều cách để giết hại Trần Thị Dung. Sử chép: "<i>Đàm Thái hậu cho Trần Tự Khánh là kẻ phản trắc nên thường chỉ Trần thị mà nói là bè đảng của giặc, bảo nhà vua phải đuổi bỏ đi. Sau đó, bà Thái hậu lại sai người nói với Trần thị phải tự sát, nhà vua biết bèn ngăn lại. Lại khi Thái hậu cho người lén bỏ thuốc độc vào món ăn uống của Trần thị, nhà vua liền biết ý của mẹ mình, vì vậy mỗi bữa ăn ông thường chia cho Trần thị một nửa và không lúc nào cho rời bên cạnh. Đủ mọi cách thất bại khiến Đàm Thái hậu không nhịn nữa, bà trực tiếp sai người đem thuốc độc bắt Trần thị phải uống, nhà vua phải can ngăn mãi mới thoát được.</i>" Trước sự hà khắc, tàn nhẫn của Thái hậu, vào tháng 5 (âm lịch) năm 1216, vì sinh mệnh của mẹ con Trần thị, Lý Huệ Tông đã đưa vợ chạy trốn khỏi hoàng cung, lẻn đến chỗ đóng quân của Trần Tự Khánh ở bãi Cửu Liên. Trưởng nữ của Huệ Tông là Thuận Thiên công chúa đã ra đời trong hoàn cảnh đẻ rơi trên đường như vậy. Từ đấy, Huệ Tông lại dựa vào Trần Tự Khánh và họ Trần. Tháng chạp, mùa đông cùng năm đó, Lý Huệ Tông chính thức sách lập Thuận Trinh Phu nhân Trần thị làm Hoàng hậu và phong tước cho anh em họ Trần nắm toàn bộ quyền bính trong triều. Như vậy có thể thấy ở vị trí làm con và làm chồng, Lý Huệ Tông thực sự mắc kẹt giữa hai người phụ nữ đứng đầu hậu cung. Khi còn trẻ, hầu hết Huệ Tông nghe theo mẹ, đã vài lần thay chỗ dựa, lúc nghiêng sang thế lực họ này, ngả về thế lực họ kia, đã vài lần phong phi, giáng rồi lại lập vị cho Trần Thị Dung dưới tác động của Thái hậu. Song khi đứng trước an nguy cho tính mệnh của vợ con, để con mình thoát khỏi bàn tay tàn nhẫn của bà nội, Lý Huệ Tông đã quyết định chọn dựa vào họ Trần dù rằng hẳn trong lòng Vua phần nào hiểu rõ quyết định đó sẽ mang đến hệ quả tất yếu là thế lực họ Trần ngày càng lớn mạnh trên chính trường.</p></div><div class="block-wrapper" type="header"><h2>Ông vua đơn độc trên chính trường</h2></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Ở ngôi thiên tử khi mới 16 tuổi, hẳn rằng Lý Huệ Tông cũng từng ấp ủ bao hoài bão lớn lao để vực lại cơ đồ họ Lý đang trên đà suy tàn dưới “bàn tay vàng” trong làng “báo thủ” của vua cha Lý Cao Tông. Nhìn lại cuộc đời ông với những lần xoay chuyển chỗ dựa giữa các thế lực đối trọng cho thấy ông vốn không phải là ông vua chỉ thích hưởng nhàn không màng thế sự. Mình rất đồng tình với nhận định này: “<i>Ông loay hoay tìm trung thần nhưng rốt cục ngoảnh đi ngoảnh lại, các sứ quân không ai trung thành với nhà Lý mà đều có toan tính riêng. Lý Huệ Tông không mặn mà họ Trần nhưng lại thực lòng yêu Trần Thị Dung và điều đó được họ Trần khai thác triệt để với vai trò ngoại thích và có vị thế thuận lợi để dẹp yên thiên hạ. Nói một cách khái quát, Lý Huệ Tông không đủ khả năng cứu vãn chính sự nhà Lý mà vua cha Lý Cao Tông đã làm hỏng.</i>” Ở ngôi vua không có trung thần, không người thực lòng phò trợ, anh em thân thích chẳng còn ai, tông thất họ Lý không đủ lực, ngoại thích nhà mẹ thì bất tài, ngoại thích nhà vợ thì nhiều tay gian hùng (Trần Tự Khánh mặc dù phò Huệ Tông nhưng trước đó năm 1213 khi không đón được Huệ Tông đã lập một người con vua Lý Anh Tông là Huệ Văn vương làm vua mới, hiệu Nguyên vương rồi đốt phá toàn bộ kinh thành đưa vua mới về Lý Nhân, Hà Nam), Huệ Tông Lý Hạo Sảm quả thực là ông vua cô độc trên chính ngai vàng và hoang mang trước thời cuộc. Có lẽ những điều đó là lý do không nhỏ khiến ông trúng phong, đau yếu luôn rồi “<i>mắc bệnh điên</i>”, “<i>tự xưng là thiên tướng</i>” từ năm 1217 cho tới khi rời Hoàng cung xuất gia làm Huệ Quang đại sư. Liệu ông có thật sự “phát điên”, hay “giả điên” trước “những điều trông thấy mà đau đớn lòng”, có lẽ chỉ mình nhà vua biết.</p></div><div class="block-wrapper" type="header"><h2>Người cha lực bất tòng tâm…</h2></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Sau sự việc Huệ Tông nghiêng về họ Trần năm 1216, sử sách không còn ghi lại gì về hành động của Đàm thái hậu, có lẽ từ đó họ Trần đã hoàn toàn chiếm ưu thế, họ Đàm không còn quyền hành trên triều. Năm 1217, nhà vua phát điên, chính sự giao phó cả cho Trần Tự Khánh. Không rõ cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu thế nào, năm 1218 hoàng thứ nữ Chiêu Thánh công chúa chào đời, dù mong mỏi song Huệ Tông vẫn không thể có hoàng nam nối dõi. “<i>Năm 1223, Trần Tự Khánh chết, binh quyền lại rơi vào tay em họ Tự Khánh là Trần Thủ Độ và anh Tự Khánh là Trần Thừa được phong làm Phụ quốc thái úy. Năm 1224, bệnh vua càng nặng hơn. Vua đem chia cả nước làm 24 lộ, chia cho các công chúa. Đến tháng 10, dưới sức ép của Trần Thủ Độ, ông chính thức nhường ngôi lại cho con gái là công chúa Chiêu Thánh mới lên 7 tuổi, tức là Lý Chiêu Hoàng. Huệ Tông lên làm Thái thượng hoàng và đi tu ở chùa Bát Tháp, lấy pháp danh là Huệ Quang Đại sư.</i>”</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Vào thời khắc bị ép phải nhường ngôi cho một đứa trẻ, vua Lý Huệ Tông đã táo bạo truyền ngôi cho con gái thứ mới 7 tuổi của mình là Chiêu Thánh công chúa trở thành Nữ đế Lý Chiêu Hoàng. Phải chăng đó là cách cuối cùng nhà vua thể hiện sự phản kháng với mưu đồ của họ Trần khi họ Trần đã sớm sắp đặt để trưởng công chúa Thuận Thiên mới 8,9 tuổi đã làm vợ Trần Liễu, thành dâu họ Trần. Có lẽ, nhà vua nghĩ đằng nào cũng là một đứa trẻ ngồi lên ngai vàng vậy thì ngài chọn đứa trẻ mang họ Lý. Dù biết sẽ chẳng thể dài lâu nhưng chí ít vua cũng để lại giang sơn cho con gái mình.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Không lâu sau, Trần Thủ Độ sắp đặt để Lý Chiêu Hoàng kết hôn với Trần Cảnh, con trai thứ của Trần Thừa, và sau đó là màn Nữ đế nhường ngôi cho chồng, tức Trần Thái Tông. Nhà Lý mất về tay nhà Trần từ đó (1225). Lúc này Thượng hoàng đã xuất gia thoát tục, Huệ Quang đại sư có đoán trước rằng ngày này sẽ tới không? Hẳn là ngài đã biết. Nhà Lý mất ngôi, là hậu duệ họ Lý ngài có phẫn uất không? Chắc chắn là có. Vậy mà ngài cứ thế làm bạn với kinh kệ, không màng thế sự để mặc họ Trần tự tung tự tác, ngang nhiên đoạt vị soán ngôi sao? Nếu không kệ, thì ngài có thể làm gì? Nhà Trần là dòng họ của người vợ ngài từng yêu thương, bảo vệ, giờ cũng đang nắm trong tay cả hai đứa con gái yêu dấu của ngài, họ Trần đã nắm đằng chuôi còn ngài đang cầm đằng lưỡi. Phản kháng ư? Ngài lấy gì để phản kháng, khi ở ngôi thiên tử ngài còn chẳng làm được, giờ là một nhà sư thì ngài có thể làm gì? Có lẽ lý do duy nhất để Huệ Tông tu hành không phải là để khỏi bệnh hay mong cầu giải thoát mà là sinh mệnh của hai người con đặc biệt là Chiêu Thánh, đứa con gái mà ngài buộc phải đưa lên ngai vàng cũng chính là đẩy vào miệng cọp. Năm 1226 khi Trần Thủ Độ ép buộc, Huệ Quang đại sư đã tự tử sau vườn. Người ta có chép lại tình tiết <i>trước khi chết Lý Huệ Tông còn khấn: “Thiên hạ nhà ta đã vào tay ngươi, ngươi lại còn giết ta, ngày nay ta chết, đến khi thác con cháu ngươi cũng sẽ bị như thế”</i> và liên hệ với sự việc Hồ Quý Ly bức tử vua Trần Thuận Tông cuổi thời Trần. Tuy nhiên cá nhân mình cho rằng đây là chi tiết đời sau thêm thắt cho tăng phần kịch tính. Bởi rằng thời điểm đó Thuận Thiên là chính thất của Trần Liễu, Chiêu Thánh là Hoàng hậu của Thái Tông Trần Cảnh thì con cháu họ Trần chẳng phải cũng có cả hậu duệ của hai con gái Lý Huệ Tông, là con cháu của chính ngài sao? Có người cha, người ông nào lại buông lời nguyền rủa con cháu mình cơ chứ?</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Có thể thấy, chứng kiến bể dâu cuộc đời, tự mình trải qua sóng gió cung đình, loạn lạc khốc liệt, Lý Huệ Tông thật sự không thể làm gì khác ngoài việc lựa chọn hy sinh, nhận lấy phần thua thiệt chỉ với mong mỏi đổi lấy bình an cho hai con gái của mình. Lý Hạo Sảm là người con không có vua cha tốt song ngài thật sự là một người cha tốt. Lý Huệ Tông có thể là ông vua kém tài kém phước, bất lực với thời cuộc, nhu nhược trước quyền thần, yếu mềm trước tình thân và loay hoay, mắc kẹt trong cuộc chiến giữa mẹ và vợ, dù lực bất tòng tâm nhưng mình cho rằng ông ấy là người cha đã làm tất cả những gì có thể cho các con của mình.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b><i>Đọc thêm:</i></b></p></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-4-tran-thi-dung-thuan-trinh-hoang-hau-linh-tu-quoc-mau"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 4 Trần Thị Dung: Thuận Trinh Hoàng Hậu Linh Từ Quốc Mẫu</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-1-%E2%80%9Cnu-hoang-nuoc-mat%E2%80%9D-dai-viet-ly-thien-hinh"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 1 “Nữ Hoàng Nước Mắt” Đại Việt: Lý Thiên Hinh</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div>
Ảnh đại diện
Phượng Tía Cộng tác viên
Phượng Tía Cộng tác viên
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Thuận Thiên công chúa Lý Oánh là trưởng nữ của vua Lý Huệ Tông, vị vua cuối cùng trong Lý Bát Đế. Nàng có lẽ là vị công chúa duy nhất trong lịch sử chào đời trong tình huống “đẻ rơi” trên đường cha mẹ chạy trốn khỏi hoàng cung, trốn khỏi sự thù ghét mẹ nàng của Đàm thái hậu tới chỗ đóng quân của Trần Tự Khánh và họ Trần (nhà ngoại của nàng). Năm Bính Tý, Kiến Gia năm thứ 6 (1216), mùa hạ, tháng 6 (âm lịch), Lý Oánh được sinh ở bãi Cửu Liên, sắc phong là Thuận Thiên công chúa. Vì sao vua Lý Huệ Tông lại dùng tước phong “Thuận Thiên” vốn là niên hiệu của Lý Thái Tổ, vị vua khai mở Lý triều? Có lẽ lúc đó ông đã ước mong con gái mình có được cuộc đời thuận lợi, bình yên như thời kỳ ấy. Nếu so sánh với chính em gái mình là Chiêu Thánh công chúa (Lý Chiêu Hoàng, Lý Thiên Hinh) thì có thể nói Thuận Thiên có đường đời êm ái, bớt sóng gió thăng trầm, vinh hiển phú quý hơn một chút. Nhưng có lẽ đằng sau những tư liệu ít ỏi sử sách còn chép lại hẳn nàng đã có bao cơn bão lòng trong vòng xoáy vương quyền ở dưới thời nhà Lý mạt vận, nhà Trần soán ngôi.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/3ed517106077b1f58183717fed994d899c6a1fefb3d1f1d833b8fa8b8093ed81.jpg"alt="2. Thuan Thien cong chua thuan theo y troi.jpeg"style="max-width: 100%;"></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Thuận Thiên công chúa chào đời cùng với quyết định dựa vào họ Trần của vua Lý Huệ Tông đã giúp cho mẹ nàng danh chính ngôn thuận ngồi vào ngôi vị Thuận Trinh Hoàng hậu. Từ đây họ Trần chính thức trở thành thế lực mạnh, dần áp đảo và trở thành dòng họ nắm thực quyền dưới triều Huệ Tông.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Lần sinh nở thứ hai của Hoàng hậu Trần Thị Dung tiếp tục là hoàng nữ và mong muốn có một hoàng tử kế vị đã không thể thành hiện thực. Vua Huệ Tông mắc bệnh không làm chủ được chính sự đã trở thành cái cớ để họ Trần can thiệp sâu vào hoàng tộc. Và kết quả là mới 7, 8 tuổi Thuận Thiên công chúa đã phải kết hôn với Trần Liễu con trai trưởng của Trần Thừa, lúc này Trần Liễu đã có nguyên phối là Trần Thị Nguyệt (tức Thiện Đạo Quốc mẫu). Bởi là công chúa nên Thuận Thiên đương nhiên là chính thất, nhưng một cô bé còn nhỏ như vậy đâu đã biết gì. Việc kết hôn ở độ tuổi quá sớm của Thuận Thiên cho thấy đây là sự sắp đặt của họ Trần cho Trần Liễu trở thành con rể trưởng của vua Lý Huệ Tông và rất có thể sẽ thành người nối ngôi chính danh. Thế nhưng trước sức ép của họ Trần và bệnh tình của bản thân, trước khi xuất gia, vua Lý Huệ Tông đã táo bạo truyền ngôi cho con gái thứ mới 6 tuổi là Chiêu Thánh công chúa trở thành Nữ đế Lý Chiêu Hoàng. Phải chăng đó là cách duy nhất nhà vua thể hiện sự phản kháng với mưu đồ của họ Trần và vua nghĩ đằng nào cũng là một đứa trẻ ngồi lên ngai vàng vậy thì ngài chọn đứa trẻ mang họ Lý (vì Thuận Thiên đã thành dâu họ Trần). Dù biết sẽ chẳng thể dài lâu nhưng chí ít vua cũng để lại giang sơn cho con gái mình. Nhưng có lẽ ông không thể ngờ cuộc đời sau này của cả hai cô con gái đều gian truân vì chính ngai vàng này.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Mười mấy năm làm vợ&nbsp; Trần Liễu có lẽ là khoảng thời gian êm đẹp nhất mà Thuận Thiên có, nàng may mắn hơn em gái khi có thể trưởng thành bình yên hơn. Bởi đã làm dâu họ Trần từ sớm, nàng không bị mắc kẹt trong cuộc chiến quyền lực giữa tông thất họ Lý với chính quyền họ Trần. Bởi chỉ là vương phi, nàng không phải chịu sức ép sinh con nối dõi hay đối mặt với cuộc chiến hậu cung. Có thể nói Thuận Thiên được chồng và nhà chồng yêu thương. Sử sách ghi lại Thuận Thiên sinh cho Trần Liễu đích tử Trần Doãn (được phong Vũ Thành vương) và sau này có thêm Trần Quốc Khang. Nàng có hạnh phúc trong hôn nhân và đã được tận hưởng niềm vui làm mẹ. Trong những năm tháng ấy, chắc hẳn nàng cũng phải chịu nỗi đau khi cha sớm qua đời, cũng từng trăn trở với cuộc hôn nhân thị phi của mẹ mình và người cậu họ Trần Thủ Độ, cũng từng xót xa khi chứng kiến em gái từ nữ đế trở thành hoàng hậu rồi lại mất đi đứa con trai đầu lòng. Nhưng ở hoàn cảnh đã là con dâu họ Trần, lớn lên trong ngôi nhà họ Trần, nàng chỉ có thể chọn bình yên mà sống trước biến động của thời cuộc.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Thế nhưng những ngày bình yên cũng chẳng kéo dài mãi. Năm 1237, trước nỗi lo huyết thống hoàng gia đứt đoạn, Thái sư Trần Thủ Độ và Linh Từ quốc mẫu Trần Thị Dung đã ép buộc Trần Thái Tông phế bỏ Chiêu Thánh hoàng hậu.&nbsp; Lúc này Thuận Thiên đang mang thai 3 tháng và đồng thời là công chúa của Lý Huệ Tông “bị chọn” làm hoàng hậu. Màn “giành vợ cướp con” này dẫn tới sự kiện Trần Liễu làm loạn bất thành, Trần Cảnh trốn lên Yên Tử đi tu không được và gây ra mối hiềm khích trong 2 nhánh trưởng thứ họ Trần. Mặc dù có phản kháng nhưng kết cục là cả 4 người cháu đều không thoát khỏi bàn tay Thái sư. Trần Cảnh buộc phải quay về phế lập Hoàng hậu, Trần Liễu để giữ mạng sống phải an phận làm An Sinh vương, Chiêu Thánh Hoàng hậu bị giáng làm công chúa và bị giam lỏng nơi cung cấm. Còn Thuận Thiên phải trở thành Hoàng hậu của em chồng đồng thời là em rể mình. Người phụ nữ lúc mang thai 3 tháng là thời điểm mệt mỏi nhất. Ấy vậy mà vào lúc đó,&nbsp; Thuận Thiên còn phải đối mặt với biến cố kinh hoàng, đảo lộn mọi trật tự như vậy. Từ 4 anh chị em, 2 cặp vợ chồng thân thiết trong nhà trở thành những người không còn đủ tự tin để nhìn mặt nhau nữa. Đáng tiếc thay, người được Trần Thủ Độ chọn làm vua là Trần Cảnh mà không phải Trần Liễu, nhưng người được chọn làm hoàng hậu lại là Thuận Thiên mà không phải Chiêu Thánh. Người ta có thể đặt câu hỏi tại sao Thuận Thiên không phản kháng? Có lẽ phải đặt mình vào vị trí của nàng để hiểu. Trước sức ép của người có thể bất chấp tất cả đạo lý để đảm bảo lợi ích gia tộc như Trần Thủ Độ, vì đứa con nàng hoài thai trong bụng và cả đứa con đang ở phủ Hoài vương, vì tính mạng của người chồng thất thế ngoài kia, vì an nguy của cô em gái bất hạnh bị giam lỏng trong cung, Thuận Thiên không còn lựa chọn nào khác, nàng phải chấp nhận ngồi vào ghế Hoàng hậu nhà Trần. Thế rồi dòng đời đưa đẩy, hai năm sau khi sinh Trần Quốc Khang (đứa con của Trần Liễu trở thành trưởng tử của Trần Thái Tông), ở ngôi Hoàng hậu, Thuận Thiên buộc phải sinh Hoàng tử nối ngôi cho nhà vua. Liên tiếp trong ba năm nàng hạ sinh Hoàng thái tử Trần Hoảng (vua Trần Thánh Tông) và hoàng tử Trần Quang Khải (Chiêu Minh đại vương). Có lẽ niềm an ủi lớn nhất mà nàng có chính là những đứa con và được chứng kiến chúng trưởng thành bình yên hơn, hạnh phúc hơn cha mẹ. Chưa đầy 30 tuổi Thuận Thiên đã làm mẹ của 4 đứa trẻ, sinh 2 con trai cho Trần Liễu và 2 con trai cho Trần Cảnh.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Sử chép, năm Mậu Thân, Thiên Ứng Chính Bình năm thứ 17 (1248), tháng 6 âm lịch, Thuận Thiên Hoàng hậu qua đời, hưởng dương 33 tuổi. Có một số tư liệu ghi lại trước khi mất Hoàng hậu sinh hạ Thái Đường công chúa là người con gái đầu tiên của vua Trần Thái Tông. Vậy là Thuận Thiên hoàng hậu đột ngột mất sớm cũng vào độ tuổi 33 như cha mình (vua Lý Huệ Tông). Đến sau cùng, khi đã sinh hạ 5 người con cho hoàng tộc họ Trần chắc hẳn nàng ra đi với sự mệt mỏi và cả nỗi day dứt lo lắng cho những đứa con thơ mất mẹ khi còn nhỏ dại. Sử cũng ghi lại, 3 năm sau khi Thuận Thiên mất, năm 1251, tháng 4 âm lịch, An Sinh vương Trần Liễu qua đời, hưởng dương 41 tuổi. Vậy là 2 người anh, chị trong bi kịch 4 người đã rời đi ở còn tuổi đời còn trẻ. Biết đâu ở một nơi nào đó, Thuận Thiên và Trần Liễu đã có cơ duyên để đoàn tụ cùng nhau sau bể dâu đời người.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>Thuận Thiên Hoàng hậu Lý Oánh, cuộc đời nàng tuy ngắn ngủi và gian truân, nhưng nàng đã hoàn thành vai trò lịch sử sinh hạ những hậu duệ tài năng, đức độ của hai họ Trần-Lý trở thành quốc chủ Đại Việt. Nàng đã từng hạnh phúc, cũng từng đớn đau, đã từng cười cũng từng khóc trước thời cuộc. Nàng sống đã trọn vẹn một đời nữ nhân hoàng tộc, nàng mất đi cũng để lại đức độ của vị tổ mẫu đầu tiên cho dòng dõi Đông A vang danh sử sách với 3 lần chiến thắng đế quốc Nguyên Mông hung tàn. Là thuận theo ý trời mà cũng chẳng thể lựa chọn, nàng cứ thế trôi theo dòng chảy lịch sử và nàng đã làm tốt nhất những gì có thể cho những người nàng thương yêu, trân quý suốt một đời.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b><i>Đọc thêm:</i></b></p></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-3-hue-tong-ly-hao-sam-nguoi-cha-luc-bat-tong-tam"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 3 Huệ Tông Lý Hạo Sảm: Người Cha Lực Bất Tòng Tâm</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-1-%E2%80%9Cnu-hoang-nuoc-mat%E2%80%9D-dai-viet-ly-thien-hinh"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 1 “Nữ Hoàng Nước Mắt” Đại Việt: Lý Thiên Hinh</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div>
Ảnh đại diện
Phượng Tía Cộng tác viên
Phượng Tía Cộng tác viên
<div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Nếu tìm suốt chiều dài lịch sử một người để trao danh hiệu “Nữ hoàng nước mắt” Đại Việt thì đó chỉ có thể là nàng, Nữ đế duy nhất trong thời đại phong kiến: Chiêu Hoàng Lý Thiên Hinh.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Lý Chiêu Hoàng cất tiếng khóc chào đời vào tháng 9 âm lịch, năm Mậu Dần 1218. Bi kịch đầu đời của nàng chính là sinh ra trong hoàng tộc vào thời buổi nhà Lý suy tàn. Nàng lại là tiểu công chúa trong khi cha mẹ và bao người khao khát mong đợi một hoàng nam, một người thừa kế. Nàng là con gái thứ của vua Lý Huệ Tông, trước nàng đã có Thuận Thiên công chúa. Mẹ nàng, Thuận Trinh hoàng hậu Trần Thị Dung vốn không được lòng thái hậu, lại chỉ sinh hai con gái nên càng trở thành cái gai trong mắt bà nội. Cha nàng, ông vua ngồi trên ngai vàng nhưng không mang thực quyền, dù rất yêu vợ thương con cũng đành bất lực trước những cuộc đấu đá tranh giành của các phe phái triều đình, bất lực giữa cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu nơi cung cấm. Nàng vốn được cha đặt tên là Phật Kim, nhưng không rõ vì sao sau đó lại đổi thành Thiên Hinh, tước hiệu Chiêu Thánh công chúa. Có lẽ ngay từ việc đặt tên không thuận lợi đã báo hiệu cho một đời sóng gió về sau.</p></div><div class="block-wrapper" type="image"><img src="/api/v1/media/093bebcd9dcf26efdb9bb803e1332aab754a91d329751fd026a6bc5019b159f6.jpg"alt="1. Nu hoang nuoc mat Ly Thien Hinh.jpeg"style="max-width: 100%;"></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Năm 1224, mới 6 tuổi, Thiên Hinh được vua cha truyền ngôi báu trở thành Lý Chiêu Hoàng dưới sức ép của thế lực Trần gia, họ ngoại của nàng. Một cô bé 6 tuổi thì có thể làm được gì ở&nbsp; trên ngai vàng? Nàng chỉ có thể trở thành quân cờ trong tay chính mẹ ruột, thái hậu Trần Thị Dung và những người thân bên ngoại, để rồi nhanh chóng đi tới cuộc đổi thay triều đại sau màn nhường ngôi cho chồng và cũng là anh họ của nàng: Thái Tông Trần Cảnh. Vị Công chúa trở thành Hoàng thái nữ, Nữ đế rồi từ đây nàng lui về hậu cung là Chiêu Thánh hoàng hậu khi vừa 7 tuổi. Người đời trách tội nàng làm mất ngôi nhà Lý, thậm chí Đền Đô cũng chỉ thờ 8 vị vua “Lý Bát Đế” còn vị vua thứ 9 là nàng thì thờ riêng tại Long Miếu. Ở cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới, nàng đã trở thành “tội nhân” của dòng họ Lý.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Bi kịch nối tiếp bi kịch, chẳng bao lâu sau màn đổi thay triều đại, năm 1226 cha nàng, vua Lý Huệ Tông lúc này đã xuất gia, bị thái sư Trần Thủ Độ ép tự vẫn khi mới 32 tuổi. Tiếp đó, với phương châm diệt trừ tất cả những mối nguy với cơ nghiệp nhà Trần, Trần Thủ Độ liên tục ra tay đàn áp họ Lý, hạch tội, truy sát tôn thất, bắt người họ Lý đổi sang họ khác, khiến hoàng tử Lý Long Tường (chú của vua Huệ Tông) phải dẫn theo gia quyến rời bỏ quê hương tới tận Cao Ly nương thân. Vậy là ở ngôi hoàng hậu, mới 8 tuổi, Thiên Hinh liên tiếp chịu nỗi đau mất người thân: mất cha, mất bà, người thân họ nội bị chính họ ngoại truy sát. Ngày mẹ nàng, Trần Thị Dung tái giá lấy Trần Thủ Độ- người cậu họ cũng là người gây ra tấn thảm kịch cho họ Lý, nàng mất luôn chỗ dựa nơi đấng sinh thành. Thiên Hinh chẳng đi đâu cả, nàng vẫn ở Hoàng cung nơi nàng sinh ra và lớn lên, nhưng ngôi nhà đó đã không còn là nhà của nàng nữa. Hoàng cung đã đổi chủ và Thiên Hinh chỉ còn lại một thân một mình, cô đơn trong chính ngôi nhà của mình.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Số phận vẫn không ngừng thử thách người từng ở ngôi nữ hoàng. Lấy chồng từ thưở lên 7, tới năm 15 tuổi thì Thiên Hinh hạ sinh con trai đầu lòng. Tiếc thay Hoàng thái tử Trần Trịnh mất ngay sau khi chào đời để lại nỗi đau khôn nguôi cho cha mẹ. Kể từ đó sức khỏe của Chiêu Thánh hoàng hậu giảm sút. Nàng và Trần Cảnh chung sống nhiều năm nhưng chưa có con nối dõi. Năm 1237, trước nỗi lo huyết thống hoàng gia đứt đoạn, một lần nữa thái sư Trần Thủ Độ ra tay ép buộc Trần Thái Tông phế Chiêu Thánh và lập Thuận Thiên,chị gái nàng cũng là chị dâu của vua, đang mang thai 3 tháng làm hoàng hậu. Màn “giành vợ cướp con” này dẫn tới sự kiện Trần Liễu (anh của Trần Cảnh, chồng của Thuận Thiên) làm loạn bất thành, Trần Cảnh trốn lên Yên Tử đi tu không được và gây ra mối hiềm khích trong 2 nhánh trưởng thứ mà sau này họ Trần chủ trương hôn nhân nội tộc để ràng buộc, hàn gắn. Kết cục là cả 4 người cháu đều không thoát khỏi bàn tay Thái sư. Thái Tông buộc phải phế lập Hoàng hậu, Thuận Thiên trở thành Hoàng hậu của em chồng đồng thời là em rể, Trần Liễu để giữ mạng sống phải an phận làm An Sinh vương, còn Thiên Hinh bị giáng làm Chiêu Thánh công chúa. 15 tuổi nàng mất con, 19 tuổi mất ngôi hoàng hậu, mất luôn cả chồng. Nàng từng là nữ đế rồi thành phế đế, từng là hoàng hậu giờ lại thành phế hậu. Nàng không thể rời khỏi Hoàng cung bởi ông cậu Thái sư không để nàng ra khỏi tầm mắt. Thiên Hinh bị giam lỏng trong chính ngôi nhà của mình. Nàng chỉ có thể âm thầm lặng lẽ, cô đơn sống qua ngày.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Mười một năm sau, năm 1248 một lần nữa Thiên Hinh mất đi người chị duy nhất của mình. Thuận Thiên hoàng hậu đột ngột qua đời khi chỉ mới 32 tuổi, để lại 4 đứa trẻ cháu mồ côi còn quá nhỏ. Những năm sau đó, vua Trần Thái Tông có nạp phi nhưng không hề lập hậu. Sử sách không còn nhắc đến Thiên Hinh, nhưng hẳn rằng nàng không thể đếm nổi bao nhiêu nước mắt đã rơi cùng những đứa cháu của mình nơi Hoàng cung rộng lớn mà vắng bóng người thân.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Sử sách chỉ nhắc tới Thiên Hinh trong một chuyện thị phi khác. Năm 1258, sau chiến thắng trước quân Nguyên Mông lần thứ nhất, Trần Thái Tông đem gả Chiêu Thánh công chúa cho&nbsp; quan Ngự sử đại phu Lê Tần, người đã lập đại công giúp vua thắng giặc và được ban tên Lê Phụ Trần. Lê Tần vốn là cận thần đồng trang lứa với vua Thái Tông, cũng có nghĩa rằng ở thời điểm ban hôn cả Lê Tần và Lý Thiên Hinh đều đã ngoài 40 tuổi. Quyết định này của vua gây nhiều tranh cãi, đàm tiếu trong thiên hạ. Có người nói nhà vua bạc tình “chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao”. Kẻ chỉ trích nhà Trần luân thường hủ bại, Trần Thái Tông đem vợ ban thưởng, Lê Tần là bầy tôi mà lấy lại vợ vua, Chiêu Thánh chấp thuận gả đi là mất hết liêm sỉ. Cũng có người đời sau đặt giả thiết biết đâu việc ban hôn là bình phong cho cái kết của một mối tình khác. Sử chép lại ngay sau khi ban hôn, trong tháng giêng, Lê Phụ Trần với tước phò mã Bảo Văn Hầu được Vua cử đi sứ nhà Nguyên. Sau khi tái giá, Chiêu Thánh công chúa rời xa kinh thành về phủ họ Lê. Cùng năm, ngày 24 tháng 2 âm lịch, Trần Thái Tông truyền ngôi cho con là Thái tử Trần Hoảng tức vua Trần Thánh Tông và lui về làm Thái thượng hoàng. Sau khi nhường ngôi, Thượng hoàng thường ở phủ Thiên Trường (Nam Định) hoặc am Thái Vi thuộc hành cung Vũ Lâm (Ninh Bình), khi có việc mới trở về kinh sư.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Ở tuổi 40, cuộc đời Lý Thiên Hinh rẽ sang một lối khác, lần này là rời xa Hoàng cung nơi nàng gắn bó quá nửa đời người. Có bao nhiêu nước mắt đau thương, mất mát, đắng cay, nghiệt ngã nàng đã khóc suốt thời niên thiếu tới tuổi trung niên? Không ai biết được. Nhưng vào 20 năm cuối của cuộc đời, hẳn nàng đã rơi những giọt nước mắt hạnh phúc khi được làm mẹ, được chứng kiến con trai và con gái trưởng thành. Sử chép lại Chiêu Thánh công chúa sinh được hai người con, con trai là Thượng vị hầu Lê Tông sinh năm 1259, sau này được ban quốc tính, chính là danh tướng Bảo Nghĩa vương Trần Bình Trọng, con gái là Ứng Thụy công chúa Ngọc Khuê sau được gả cho Trạng nguyên Trần Cố. Cả một đời sóng gió của Nữ đế khép lại với hạnh phúc tuy muộn màng nhưng thật xứng đáng.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;Dù thế nào đi nữa, “Nữ hoàng nước mắt” của Đại Việt cũng đã làm trọn vai trò dấu gạch nối giữa hai triều đại. Dù lịch sử chẳng viết nhiều về nàng nhưng có một sự thật rành rành: cuộc đời đẫm nước mắt của nàng đã góp phần giảm bớt tang thương thời loạn, giúp cho thiên hạ thái bình, Trần triều thịnh trị.</p></div><div class="block-wrapper" type="paragraph"><p><b><i>Đọc thêm:</i></b></p></div><div class="block-wrapper" type="linkTool"><a class="link-content" target="_blank" rel="nofollow noindex noreferrer" href="https://blog.vietales.vn/publication/nu-de-chuyen-chua-ke-k%E1%BB%B3-2-thuan-thien-cong-chua-thuan-theo-y-troi-hay-chang-the-lua-chon"><div class="link-title">NỮ ĐẾ CHUYỆN CHƯA KỂ: Kỳ 2 Thuận Thiên Công Chúa: Thuận Theo Ý Trời Hay Chẳng Thể Lựa Chọn?</div><p class="link-description"></p><span class="link-anchor">blog.vietales.vn</span></a></div>